Chuyện Tiền Thân – Con Thỏ Mến Đạo
Ngày xưa có một con thỏ rất thông minh và ngoan ngoãn. Ngày đêm thường quanh quẩn bên một Ðạo Sĩ tu hành trong rừng để nghe giảng kinh kệ. Thường ngày thỏ đi kiếm hoa quả về dâng cho Ðạo Sĩ đúng vào giờ ngọ.
Ðược ít lâu bỗng nhiên trời đổi khí hậu, gió mưa tầm tã lạnh đến tận xương nên hoa quả đều thúi rụng hết. Thỏ đi kiếm khắp nơi nhưng không có thức ăn để dâng cho Ðạo Sĩ. Vì thế Ðạo Sĩ phải chịu đói rét, chịu cực khổ. Ngài định thu dọn đồ đạc trở về chùa một thời gian rồi sẽ lên rừng tu luyện lại trong mùa Xuân tới.
Biết được ý định của Ðạo Sĩ thỏ vô cùng buồn bả vì nếu Ðạo Sĩ đi rồi thì thỏ ở lại một mình không ai giảng cho thỏ nghe câu kinh tiếng kệ để tu học. Thỏ nghĩ bụng rằng lâu nay Thầy ta thường ngày giảng dạy ta, bây giờ Thầy gặp cơn hoạn nạn thế này mà ta không cứu giúp thì còn gì buồn tủi cho bằng.
Nghĩ xong thỏ chạy biến vào rừng để kiếm thức ăn nhưng không tìm đâu ra được thức ăn. Thỏ buồn bả trở về nói với Ðạo Sĩ rằng:
– Thưa ngài con đã kiếm được thức ăn xin ngài nhóm lửa lên để nướng thức ăn con vừa kiếm được.
Ðạo Sĩ nghe theo lời thỏ, lấy củi nhóm lửa. Khi ngọn lửa bốc cao đỏ rực thì con thỏ lanh lẹ lao vào lửa mà thưa rằng:
– Món ăn chính là con đây xin ngài dùng cho đỡ đói.
Ðạo Sĩ hoảng hồn vội ôm thỏ đem ra và hỏi thỏ tại sao lại làm như vậy.
Thỏ sụt sùi thưa rằng:
– Con mang ơn Ngài quá nhiều, ngày nay gặp cơn đói rét ngài phải tạm rời bỏ nơi này lòng con không yên, nên con xin hiến thân con để ngài dùng cho qua ngày khỏi bỏ dỡ việc tu hành.
Ðạo Sĩ nghe thỏ nói lấy làm cảm động, thương mến thỏ hơn xưa và bỏ ý định trở về chùa, ở lại rừng tu hành không sợ đói khát cực khổ.
Con thỏ mến đạo này là tiền thân của đức Phật Thích Ca.
The Story Of Previous Life – The Rabbit Respects Religion
Long time ago there was a very intelligent and disobedient rabbit. Day and night, it always besides a monk in the forest so it can hear Dharma. Usually during the day, the rabbit would find flowers and fruits and offer them to the monk right at noon.
Not very long when the weather changes, wind and torrential rain brought the cold air to the bone that the flowers and fruits rotten and died. The rabbit searched everywhere but it cannot locate any food to offer to the monk. As a result, the monk suffered from hunger and cold. He decided to pack everything and headed back to the temple for a period of time, and perhaps next spring, he will be back in the forest to continue his practice.
The rabbit was deeply saddened at the monk’s decision because if the monks leave, it will be the one here, and there is nobody to explain the Dharma to it so it too can also practice. The rabbit thought after all this time, the monk has been teaching me everyday. Now the monk is deeply in trouble and I cannot do anything to help him so to repay him.
After thinking it over, the rabbit disappeared into the forest to search for food but it cannot find the food anywhere. The rabbit was so depressed and said to the monk:
– My dear monk, I found the food. Can you set up the fire so we can barbecue it?
The monk then did what the rabbit said. He gathered up the woods and started the fire. When the flame was hot and up high, the rabbit quickly jumped into the fire and said:
– I am the food. Please eat me so you will not starve.
The monk shockingly grabbed the rabbit out of the fire and asked why did it does that.
The rabbit sobbed and said:
– I have owed you so much. Now facing with hunger and starvation, you have to temporarily leave this place that makes me feel very uncomfortable. Therefore, I sacrifice myself so you can have something to eat to stay healthy to continue your practice.
The monk was touched by what the rabbit said. They love the rabbit even more and forget the idea about returning to the temple. He decided to stay in the forest to continue his practice, and not even worried about starvation or suffering.
The rabbit that respects religion is Buddha’s previous life.