Chiếc Cầu Muôn Thuở – Chuyện tiền thân Đức Phật
Trong một khu rừng xanh tươi thuộc núi Hy Mã Lạp Sơn, xứ Ấn Ðộ, có một cây xoài khổng lồ mọc cạnh bờ sông Hằng.
Trên cây, có một đàn vượn cả ngàn con họp thành một quốc gia riêng biệt, do một vượn chúa thân hình đẹp đẽ, sức mạnh phi thường đứng đầu. Ðến mùa xoài trổ trái to, thơm, ngon đó là lương thực đủ dùng cho cả quốc gia vượn.
Vượn chúa cẩn thận lắm, nó ra lệnh cho tất cả bầy vượn ăn hết trái xoài khi xoài còn xanh, không được đợi xoài chín, cả đoàn vâng lời làm theo. Nhưng rủi thay, một chuyện không may xảy đến. Một trái xoài to bị tổ kiến che lấp nên dần dà chín mùi rồi rụng xuống sông trôi theo giòng nước. Nước cuốn trái xoài chín vào trong hồ bơi của Vua xứ Ba La Nại, gặp đúng lúc nhà Vua đang tắm. Ðược quả xoài to chín thơm nên nhà Vua ăn thử lấy làm thích thú và hôm sau ra lệnh cho quân lính chèo thuyền theo dòng sông đi tìm chỗ cây xoài mọc.
Sau ba ngày mệt nhọc nhà Vua và quân lính tìm được cây xoài vĩ đại ấy và nhìn thấy trên cây đàn vượn đang chuyền cành. Nhà Vua tức giận ra lệnh tàn sát đàn vượn đã hổn xược ăn hết xoài chín ngon trước nhà Vua.
Nhưng trời đã sẩm tối, quân lính phải bao vây chờ hôm sau mới ra tay.
Ðêm đó đàn vượn vô cùng hoảng sợ. Riêng vượn chúa lại rất bình tỉnh, nó lén đến cành cây ngã về phía dòng sông, lấy hết sức phóng qua khỏi bờ bên kia. Vượn chúa tìm được những đoạn dây và hết sức vui mừng nối lại rồi buộc một đầu vào gốc cây còn đầu kia buộc vào thân mình. Ðoạn vượn chúa dùng kết sức lực phóng về phía cành xoài với mục đích bắt thành chiếc cầu dây cứu đàn vượn. Rủi thay sợi dây ngắn một đoạn nên khi hai chân trước vừa bám được vào cành cây thì dây đã căng thẳng và chính thân của vượn chúa nối thế một đoạn dây.
Vượn chúa ra lệnh cho cả đoàn vượn lần lượt sang sông. Bầy vượn ngần ngại vì phải dẫm lên mình vượn chúa. Nhiều con cảm động khóc nhưng tình thế bắt buộc đành phải trốn thoát sang sông. Con vượn cuối cùng khá lớn tên là Davadatta vốn ganh ghét vượn chúa nên nó dẫm mạnh lên mình của vượn chúa. Vượn chúa đau đớn gần muốn chết nhưng vẫn cắn răng chịu đựng để cứu con vượn gian ác ấy qua sông thoát chết.
Qua được sông rồi, con vượn Devadatta nhìn lại lấy làm ân hận, rơi hai giòng lệ vì thấy vượn chúa lông lá tơi bời không cử động được nữa.
Sáng dậy vua Ba La Nại truyền lệnh tiến quân, nhưng tất cả đều lấy làm lạ vì trên cây không còn con vượn nào cả. Nhìn lại chỉ thấy một chiếc cầu dây bắt ngang sông, từ mình một con vượn lớn. Các thợ rừng cho biết dó là con vượn chúa. Bấy giờ nhà Vua mới hiểu thấu đầu đuôi và tĩnh ngộ. Ngài nghĩ đến sự ích kỷ của mình chỉ vì những trái xoài mà định gây nên sự tàn sát thảm khốc. Ngài liền ra lệnh lui quân và tự tay vuốt ve săn sóc cho đến khi tĩnh lại.
Sự hy sinh của vượn chúa làm cho nhà Vua hối cải sửa đổi cách trị dân và làm lành tránh ác.
Vượn chúa là tiền thân của đức Phật Thích Ca.
The Story of Buddha’s Past Life
The Unforgettable Bridge
In the green forest part of Hy Mã Lạp Sơn mountain in India, there exist a giant mango tree growing along the side of Hằng river.
On the tree, there lived thousand of monkeys all under one nation led by the beautiful King Monkey with an incredible strength. They lived by themselves away from the rest of the world, and their main source of food is mango. When the mango season arrived, the mango is at its full-sized, has a sweet scent, and delicious. The mango tree can feed the entire monkey nation.
The King Monkey was very careful. It orders all the monkeys to eat all the mango when the mangos were still green, never wait until they are ripe. When it gave orders, all the monkeys followed. Unfortunately, something unexpected happened. One huge mango was covered by ants nest until it was so ripe that it fell into the river flowing along the water. The twisted water led the mango to Ba La Nại country into the King’s swimming area where he was bathing. The King tried the fruit and loved it so much that the next days he ordered his people row the boats along the river in searching for the mango tree.
After three long tired days, the King and his people located the giant mango tree and also saw the monkeys on the tree swinging from branches to other branches. The King goes upset so he orders his people to kill all the monkeys for eating all the delicious mangos in front of him. But the sky was getting dark, so they have to start first thing tomorrow.
That night the monkeys were so afraid except the King Monkey who maintained very calm. It quietly sneaked out to the branch that leaned toward the river, then used all its strength swinging itself to the other side of the river. The King Monkey was overjoyed when he found section of the ropes. He tied different sections together forming one rope. He then tied one end of the rope to the tree and the other end onto himself. The King Monkey himself the swung himself back to the mango tree with the purpose of forming a rope bridge to save the other monkeys. Unfortunately, the rope was too short. With his two front legs, he stretched to grab one of the branches that straightened the rope and he himself filled in the missing gap between the tree and the rope.
The King Monkey then ordered the entire monkey nation to quickly cross the river. The monkeys felt awkward of having to step on the King Monkey. Some monkeys were touched by the King Monkey’s action that they burst into tears, but they had no choice. There was a big monkey by the name Davadatta who is very jealous of the King Monkey, so it stomped on the King Monkey as it crossed the river. The King Monkey was so much in pain that it bit its teeth to let Davadatta cross with an effort to help rescue him.
After crossing the river, Davadatta looked back with tears in his eyes, and felt regret when he saw the King Monkey did not show any movement and his hair was falling all over.
When morning arrived, the King of Ba La Nại country orders his people to move ahead. When they got there, they were very supprised because there was no sign of monkey on the tree, and they saw the bridge made out of rope across the river with a monkey hanging from it. The hunters indicated to the King that the hanging monkey is the King Monkey. The King finally understood the whole story and realized what had happened. He then ordered his people to move back and with his own hand stroke the King Monkey and took good care of it until it become conscious.
The King Monkey’s acts of sacrificing affect the King in many ways. It changed the way he treated his people, taught him does good deeds, and never does anything that will cause suffering to